"Em biết nhớ thương thầm
Mơ về người khách lạ
Nghe tiếng lòng rộn rã
Hoa thắm nở trong tim. .."
Lòng em vốn bình yên
Chưa một lần gợn sóng
Bầu trời em rất rộng
Nhưng không gợn bóng mây.
Một ngày anh qua đây
Tựa làn mây phiêu lãng
Trời xanh em thấp thoáng
Cõi lòng gợn bóng dâm.
Em biết nhớ thương thầm
Mơ về người khách lạ
Nghe tiếng lòng rộn rã
Hoa thắm nở trong tim.
Những giây phút êm đềm
Tan dần khi anh đến
Em chưa kịp xao xuyến
Tình đã vội đi qua.
Ôi ! Mây biếc ở xa
Em với hoài không tới
Mặc cho em vẫy gọi
Mây biếc hững hờ trôi
Bay về cuối chân trời
Cứ xa dần em mãi.
Chỉ còn em ở lại
Với bầu trời riêng em
Trời xanh vẫn dịu êm
Như trước ngày anh đến
Nhưng lòng em sóng dội
Dào dạt mãi muôn đời. ..!
admin:
Đặng Tất Đạt ^.^
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét