"Chẳng hiểu tại sao chiều nay anh lỡ hẹn
Đến muộn giờ em thầm khẽ trách
'Hết yêu em rồi có phải vậy không?"
Lớp học chiều nay tan tầm vội vã
Em hết đứng, ngồi trông đợi bóng anh qua
Ở phía xa đôi hàng cây đứng lặng
Cơn gió trêu đùa chiếc lá khẽ rung rinh
Buổi hoàng hôn lấn át ánh bình minh
Mưa thì thào rơi rơi, đùa tóc em ngộ nghĩnh.
Chẳng hiểu tại sao chiều nay anh lỡ hẹn
Đến muộn giờ em thầm khẽ trách
Hết yêu em rồi có phải vậy không?
Anh cười nói trong phút bâng khuâng
Tại mưa đấy làm anh đến muộn
Em làm nũng ngồi bên anh kề sát.
Mưa vô tình có phải vậy không anh?
Đường chiều buồn mưa phố vắng tanh
Những hàng phượng gục đầu đi ngủ
Em cũng gục đầu trên vai anh rất nhẹ
Mưa cứ mưa hoài ướt hết cả hai
Anh khẽ thì thầm mưa của tình yêu
Em bỡ ngỡ, còn ngu ngơ anh bảo:
Mưa tình yêu mưa của đôi mình
Em chần chừ đưa tay nắm tình yêu
Và em bắt được, giọt mưa hạnh phúc
Giọt mưa trắng trong huyền ảo vô cùng
Em cười bảo: anh nói thật không?
Mưa chiều nay là mưa hạnh phúc.
Em chợt thấy tim mình rạo rực
Hạnh phúc đôi mình nhiều quá vậy anh
Em xòe tay ra anh đưa hạt màu xanh
Màu hi vọng, tràn đầy sức sống
Anh đưa tiếp hạt màu hồng ấm cúng
Sẽ trở che cho em suốt cuộc đời.
Hạt thứ ba anh nắm lấy tay em
Hạt màu đỏ mang tên tình yêu hạnh phúc
Sự cháy bỏng của trái tim rộn rực
Luôn vỗ về khao khát yêu thương
Anh hãy đưa bàn tay đây cho em
Em xin gửi anh hạt mưa màu tím.
Màu thủy chung, son sắc, trân thành
Hai đứa song hành kề bên hạnh phúc
Anh nắm tay em đi dưới mưa chiều
Em khẽ thầm thì mưa của tình yêu
Anh bảo đó là tình yêu vĩnh cửu
Hạnh phúc đôi mình trong đó có mưa.
sưu tầm;
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét