"Chúng ta sẽ quên nhau mãi mãi hả em"... Lời nói ấy là sự thật, là mong muốn của em mà sao nghe anh nói em thấy quặn thắt. 6 tháng quen và yêu nhau, xa cách hơn 1 năm trời rồi lại trở về bên nhau vẻn vẹn 3 tuần, 3 tuần tết, 3 tuần em không nhận được một tin nhắn, một dòng hỏi han từ anh. Em cũng biết sẽ là như thế, khi em nói sẽ không ở quê đêm 30, anh không nói gì hết. Em đã mong rằng anh sẽ vui, đã mong sẽ có thời khắc giao thừa ấm áp bên người mình yêu thương, vậy mà anh…
Có ai như em không, ngay từ đầu đến với anh em đã tự nhủ lòng sẽ không có gì hết, chỉ là thoáng qua thôi, khi người yêu em ở xa em quá và em chia tay được 3 tháng. Vẫn biết chỉ là nói vậy thôi, vì em và người đó không gì có thể chia cắt. Vậy mà em đã dành điều đó cho anh, đã không kiềm chế được bản thân mình, vẫn biết anh chỉ là người thay thế, vẫn biết dù ở bên anh em vẫn luôn nghĩ đến người đó. Mọi cách cư xử trong tình yêu của anh, em luôn so sánh với người đó, tình yêu luôn chông chênh, khi em cũng không phải là người đầu tiên của anh. Trước đó anh đã có một người con gái yêu anh suốt 3 năm phổ thông, 2 năm cao đẳng và năm cuối là em. Anh từng nói người như em không yêu ai được quá 3 tháng, em nghe mà thấy buồn cười, mới yêu mà anh đã nói vậy. Và 1 tháng trôi qua, em vẫn nhận được những lời hỏi han từ người ấy, họ tự trách bản thân, rồi lại quay ra trách em sao nỡ vô tình… Em vẫn không muốn quay lại.
Em thừa nhận em không đến với anh bằng tình yêu nhưng tình cảm sau đó em dành hết cho anh không hề gian dối chỉ có điều con đường chúng ta sẽ đi xa nhau quá, em đắn đo, phân vân. Anh không phải mẫu người của em, cũng không phải là người em chọn, nơi ấy luôn có một người chờ đợi em, chờ đợi cái bản tính hiếu thắng thích phiêu lưu của em bị đánh bại. Và em đã thua, thua trong tình yêu với anh, bởi dù anh hơn em 2 tuổi nhưng kinh nghiệm tình trường của em nhiều hơn và bởi vì anh có một quá khứ không bình yên.
Em biết em đã sai nhưng em không còn sự lựa chọn nào khác (Ảnh minh họa)
Dù là như thế em vẫn chấp nhận anh, vẫn ở bên cạnh anh nhưng em có ngờ bên anh luôn là hình ảnh của người đó, và khi em ngoan ngoãn ở nhà chờ tin nhắn khi anh tay trong tay ôm ấp người đó, một người quá hiểu anh - một kẻ tham lam và vô tình đến đáng sợ. Em đã quyết rời xa anh khi tình yêu trong em quá nhiều để anh hiểu tại sao em hay trằn trọc khó ngủ và nhắn tin cho anh lúc đêm khuya, cô đơn và buồn tủi trong tình yêu anh quá ít ỏi. Chỉ đơn giản vì em nghĩ rằng anh cũng sẽ lắng nghe em như người ấy đã, đang và luôn muốn lắng nghe em.
Nếu người nào không hiểu sẽ nghĩ em bị lợi dụng nhưng em chấp nhận bị lợi dụng để được ở bên anh, chỉ trong vòng tay anh em mới thấy bình yên. Thật là buồn cười phải không anh?
3 lần em muốn chia tay là 3 lần em biết anh buồn đến thế nào. Anh chủ động nhắn tin làm lành, dù em không muốn nhưng em không thể kiềm chế tình cảm dành cho anh, và bởi vì ngoài anh ra em không còn chỗ dựa nào khác. Khi em không muốn phải lo sợ về những hậu quả khó lường mà cả hai cùng không muốn khi ở bên nhau, em chạy trốn anh, chạy trốn con tim thổn thức của mình và em đã làm tổn thương anh, đã khiến anh về bên người ấy. Em biết em đã sai nhưng em không còn sự lựa chọn nào khác.
Để bây giờ, sau 1 tuần ở bên nhau, những lo lắng đó trở lại và vì em thật sự không còn cảm thấy yêu anh nữa, không còn cảm giác yêu thương vì em luôn cảm nhận được sự vô tình của anh thật đáng sợ. Có thể nó là con người anh vốn có nhưng em sợ bời vì em là người yếu đuối, cần tình yêu như một thứ lá chắn.
Cảm giác của em lúc này là thanh thản khi để anh bước đi dù em muốn tình cảm này sẽ kết thúc có hậu. Nhưng dường như anh không muốn thế, anh vẫn muốn phiêu lưu. 1 năm em chờ đợi đau khổ tìm mọi cách để quên anh, để trốn tránh em biết anh không cô đơn, không yếu đuối như em vậy mà em vẫn tin anh sẽ trở lại là anh như ngày xưa, người đã nhìn em đau đáu khi mang kem đến dỗ dành em quay lại. Ánh mắt ấy đã không còn nữa, em tìm hoài mà không thấy. Em muốn anh sẽ tìm được một bến bờ bình yên anh nhé. Thật lòng em chúc anh hạnh phúc…
sưu tầm:
admin: Đặng Tất Đạt ^.^
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét