mà ta nge gió thở dài trong mưa
vườn hồng vài khóm lưa thưa...
tương tư nắng sớm lên trưa trổ màu
dù tay đã nắm chặt tay lời thề...
phài chăng là chút đan mê
phải chăng là chút lá hoa phiêu bồng
người đanh xa nỗi nhớ mong...
bỏ cô gái nhỏ bên sông trôn tình...!
....admin: Đặng Tất Đạt....^.^
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét