Trắng trong áo trắng một thời dấu yêu
Gió mơn man gọi giọt nắng về chiều
Sân trường vắng hiu hiu đôi ngọn cỏ.
Thân thương hàng me đường chiều nho nhỏ
Hàng ghế đá đôi học trò mơ mộng
Để mỗi chiều ngồi lặng giữa thinh không
Ai đó ngóng trông đường về chung lối.
Bao kỉ niệm những giây phút bồi hồi
Ghép vào trang nhật kí tuổi mộng mơ
Và bất chợt ai đó đứng ngẩn ngơ
Mối tình thơ còn hoài trong kí ức.
Tiếng ve sầu nghe buồn thương rả rích
Những giờ tinh nghịch sắp phải chia xa
Mười hai mùa phượng vĩ ngỡ như là
Cơn mưa chiều đong đầy trang nhật kí.....!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét